Buổi sớm trên những dãy đồi núi luôn mang vẻ đẹp huyền ảo khi biển mây kéo về phủ trắng mọi lối đi. Những ngọn núi lấp ló như những hòn đảo nhô lên giữa đại dương mây mềm mại. Gió lạnh sớm thổi qua mang theo hơi nước, chạm vào da mát đến rùng mình nhưng vô cùng dễ chịu. Ánh nắng đầu tiên chiếu lên mây tạo thành lớp ánh sáng vàng nhạt như mật ong, khiến toàn cảnh trở nên lấp lánh. Tiếng chim gọi nhau vang vọng từ xa át cả sự tĩnh lặng của núi rừng. Đứng từ một mỏm đá cao và nhìn xuống, ta cảm giác như đang lạc vào chốn tiên cảnh, nơi ranh giới giữa trời và đất dường như biến mất. Khi mặt trời lên cao hơn, mây bắt đầu tan dần, để lộ những thung lũng xanh thẳm phía dưới. Đồi núi buổi sớm mang đến cảm giác mới mẻ, giúp con người nhận ra sự rộng lớn của thiên nhiên và sự nhỏ bé của bản thân. Đó là khoảnh khắc khiến lòng người lắng lại, tràn đầy sự biết ơn và bình yên.
