Thảo nguyên rộng lớn vào mùa gió mang vẻ đẹp bao la mà không nơi nào có được. Bãi cỏ trải rộng đến tận chân trời, nhuộm một màu xanh mướt khiến ai nhìn cũng cảm thấy dễ chịu. Khi gió nổi lên, cả thảo nguyên như chuyển động, những đợt sóng cỏ mềm mại uốn lượn theo từng cơn gió mạnh rồi dịu dần. Tiếng cỏ va vào nhau tạo âm thanh xào xạc nhẹ, hòa cùng tiếng chim lượn trên cao như khúc hát của đất trời. Đàn gia súc thư thả gặm cỏ, bóng dáng in dưới mặt trời cao vời vợi tạo nên bức tranh bình yên nhưng đầy sức sống. Không khí ở đây trong lành đến mức chỉ cần hít một hơi thật sâu, người ta có cảm giác như mọi lo lắng đều được gột rửa. Mùi hương của cỏ non quyện cùng hơi đất khô làm nên mùi đặc trưng của thảo nguyên, khiến người ta chỉ cần ngửi một lần cũng không thể quên. Khi mặt trời dần ngả về phía tây, ánh nắng vàng trải lên cả thảo nguyên, làm khung cảnh trở nên lãng mạn như một bức họa. Thảo nguyên mùa gió không chỉ đẹp mà còn là nơi giúp tâm hồn tìm lại sự rộng mở và thanh thản.
